李处士故居

作者: 唐代   王建
露浓烟重草萋萋,树映阑干柳拂堤。一院落花无客醉,
半窗残月有莺啼。芳筵想像情难尽,故榭荒凉路欲迷。
风景宛然人自改,却经门外马频嘶。

lù nóng yān zhòng cǎo qī qī ,shù yìng lán gàn liǔ fú dī 。yī yuàn luò huā wú kè zuì , 露浓烟重草萋萋,树映阑干柳拂堤。一院落花无客醉,
bàn chuāng cán yuè yǒu yīng tí 。fāng yàn xiǎng xiàng qíng nán jìn ,gù xiè huāng liáng lù yù mí 。 半窗残月有莺啼。芳筵想像情难尽,故榭荒凉路欲迷。
fēng jǐng wǎn rán rén zì gǎi ,què jīng mén wài mǎ pín sī 。 风景宛然人自改,却经门外马频嘶。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

李处士故居作者: 王建

简介诗词名句王建

王建(约767年—约830年):字仲初,生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。其著作,《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等皆作10卷,《崇文总目》作2卷。

相关推荐

  • 王建