冬行三首

作者: 唐代   卢仝
虫豸腊月皆在蛰,吾独何乃劳其形。小大无由知天命,
但怪守道不得宁。老母妻子一挥手,涕下便作千里行。
自顾不及遭霜叶,旦夕保得同飘零。达生何足云,
偶然苦乐经其身。古来尧孔与桀跖,善恶何补如今人。
长年爱伊洛,决计卜长久。赊买里仁宅,水竹且小有。
卖宅将还资,旧业苦不厚。债家征利心,饿虎血染口。
腊风刀刻肌,遂向东南走。贤哉韩员外,劝我莫强取。
凭风谢长者,敢不愧心苟。赁载得估舟,估杂非吾偶。
壮色排榻席,别座夸羊酒。落日无精光,哑暝被掣肘。
漕石生齿牙,洗滩乱相掫。奔澌嚼篙杖,夹岸雪龙吼。
可怜圣明朝,还为丧家狗。通运隔南溟,债利拄北斗。
扬州屋舍贱,还债堪了不。此宅贮书籍,地湿忧蠹朽。
贾僎旧相识,十年与营守。贫交多变态,僎得君子不。
利命子罕言,我诚孔门丑。且贵终焉图,死免惭狐首。
何当归帝乡,白云永相友。
不敢唾汴水,汴水入东海。污泥龙王宫,恐获不敬罪。
不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫。蹋尽天子土,馈餫无由通。
此言虽太阔,且是臣心肠。野风结阴兵,千里鸣刀枪。
海月护羁魄,到晓点孤光。上不事天子,下不识侯王。
夜半睡独觉,爽气盈心堂。颜子甚年少,孔圣同行藏。
我年过颜子,敢道不自强。船人虽奴兵,亦有意智长。
问我何所得,乐色填清扬。我报果有为,孔经在衣裳。

chóng zhì là yuè jiē zài zhé ,wú dú hé nǎi láo qí xíng 。xiǎo dà wú yóu zhī tiān mìng , 虫豸腊月皆在蛰,吾独何乃劳其形。小大无由知天命,
dàn guài shǒu dào bú dé níng 。lǎo mǔ qī zǐ yī huī shǒu ,tì xià biàn zuò qiān lǐ háng 。 但怪守道不得宁。老母妻子一挥手,涕下便作千里行。
zì gù bú jí zāo shuāng yè ,dàn xī bǎo dé tóng piāo líng 。dá shēng hé zú yún , 自顾不及遭霜叶,旦夕保得同飘零。达生何足云,
ǒu rán kǔ lè jīng qí shēn 。gǔ lái yáo kǒng yǔ jié zhí ,shàn è hé bǔ rú jīn rén 。 偶然苦乐经其身。古来尧孔与桀跖,善恶何补如今人。
zhǎng nián ài yī luò ,jué jì bo zhǎng jiǔ 。shē mǎi lǐ rén zhái ,shuǐ zhú qiě xiǎo yǒu 。 长年爱伊洛,决计卜长久。赊买里仁宅,水竹且小有。
mài zhái jiāng hái zī ,jiù yè kǔ bú hòu 。zhài jiā zhēng lì xīn ,è hǔ xuè rǎn kǒu 。 卖宅将还资,旧业苦不厚。债家征利心,饿虎血染口。
là fēng dāo kè jī ,suí xiàng dōng nán zǒu 。xián zāi hán yuán wài ,quàn wǒ mò qiáng qǔ 。 腊风刀刻肌,遂向东南走。贤哉韩员外,劝我莫强取。
píng fēng xiè zhǎng zhě ,gǎn bú kuì xīn gǒu 。lìn zǎi dé gū zhōu ,gū zá fēi wú ǒu 。 凭风谢长者,敢不愧心苟。赁载得估舟,估杂非吾偶。
zhuàng sè pái tà xí ,bié zuò kuā yáng jiǔ 。luò rì wú jīng guāng ,yǎ míng bèi chè zhǒu 。 壮色排榻席,别座夸羊酒。落日无精光,哑暝被掣肘。
cáo shí shēng chǐ yá ,xǐ tān luàn xiàng chōu 。bēn sī jiáo gāo zhàng ,jiá àn xuě lóng hǒu 。 漕石生齿牙,洗滩乱相掫。奔澌嚼篙杖,夹岸雪龙吼。
kě lián shèng míng cháo ,hái wéi sàng jiā gǒu 。tōng yùn gé nán míng ,zhài lì zhǔ běi dòu 。 可怜圣明朝,还为丧家狗。通运隔南溟,债利拄北斗。
yáng zhōu wū shě jiàn ,hái zhài kān le bú 。cǐ zhái zhù shū jí ,dì shī yōu dù xiǔ 。 扬州屋舍贱,还债堪了不。此宅贮书籍,地湿忧蠹朽。
jiǎ zhuàn jiù xiàng shí ,shí nián yǔ yíng shǒu 。pín jiāo duō biàn tài ,zhuàn dé jun1 zǐ bú 。 贾僎旧相识,十年与营守。贫交多变态,僎得君子不。
lì mìng zǐ hǎn yán ,wǒ chéng kǒng mén chǒu 。qiě guì zhōng yān tú ,sǐ miǎn cán hú shǒu 。 利命子罕言,我诚孔门丑。且贵终焉图,死免惭狐首。
hé dāng guī dì xiāng ,bái yún yǒng xiàng yǒu 。 何当归帝乡,白云永相友。
bú gǎn tuò biàn shuǐ ,biàn shuǐ rù dōng hǎi 。wū ní lóng wáng gōng ,kǒng huò bú jìng zuì 。 不敢唾汴水,汴水入东海。污泥龙王宫,恐获不敬罪。
bú gǎn tà biàn dī ,biàn dī lián qín gōng 。tà jìn tiān zǐ tǔ ,kuì yùn wú yóu tōng 。 不敢蹋汴堤,汴堤连秦宫。蹋尽天子土,馈餫无由通。
cǐ yán suī tài kuò ,qiě shì chén xīn cháng 。yě fēng jié yīn bīng ,qiān lǐ míng dāo qiāng 。 此言虽太阔,且是臣心肠。野风结阴兵,千里鸣刀枪。
hǎi yuè hù jī pò ,dào xiǎo diǎn gū guāng 。shàng bú shì tiān zǐ ,xià bú shí hóu wáng 。 海月护羁魄,到晓点孤光。上不事天子,下不识侯王。
yè bàn shuì dú jiào ,shuǎng qì yíng xīn táng 。yán zǐ shèn nián shǎo ,kǒng shèng tóng háng cáng 。 夜半睡独觉,爽气盈心堂。颜子甚年少,孔圣同行藏。
wǒ nián guò yán zǐ ,gǎn dào bú zì qiáng 。chuán rén suī nú bīng ,yì yǒu yì zhì zhǎng 。 我年过颜子,敢道不自强。船人虽奴兵,亦有意智长。
wèn wǒ hé suǒ dé ,lè sè tián qīng yáng 。wǒ bào guǒ yǒu wéi ,kǒng jīng zài yī shang 。 问我何所得,乐色填清扬。我报果有为,孔经在衣裳。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

冬行三首作者: 卢仝

简介诗词名句

卢仝(775?─835),自号玉川子,范阳人。甘露之变时遇害。诗风奇特,在当时极名声。对后世怪僻一路影响较大。