鹊桥仙·春院

作者: 宋代   毛滂
红摧绿挫,莺愁蝶怨,满院落花风紧。醉乡好梦恰瞢腾,又冷落、一成吹醒。
柔红不耐,暗香犹好,觑著翻成不忍。春心减尽眼长闲,更肯被、游丝牵引。

hóng cuī lǜ cuò ,yīng chóu dié yuàn ,mǎn yuàn luò huā fēng jǐn 。zuì xiāng hǎo mèng qià méng téng ,yòu lěng luò 、yī chéng chuī xǐng 。
róu hóng bú nài ,àn xiāng yóu hǎo ,qù zhe fān chéng bú rěn 。chūn xīn jiǎn jìn yǎn zhǎng xián ,gèng kěn bèi 、yóu sī qiān yǐn 。
红摧绿挫,莺愁蝶怨,满院落花风紧。醉乡好梦恰瞢腾,又冷落、一成吹醒。
柔红不耐,暗香犹好,觑著翻成不忍。春心减尽眼长闲,更肯被、游丝牵引。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

鹊桥仙·春院作者: 毛滂

简介诗词名句

毛滂,字泽民,衢州江山人,约生于嘉佑六年(1061),卒于宣和末年。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。