|。bèi hè jiān 、tiān suí diào nòng 。zuò qǔ sàn rén qiān bǎi suì ,xiào qú nóng 、yī shà hán dān mèng 。gē ér guò ,fèng xī fèng 。 guàn yuán zhī jù xī chén zhòng 。wèn xiān shēng 、jiā qí qīng xiàng ,kě wú xīn dòng 。chú què lǐ quán zhōng tài yǐ ,jiǎn gè míng shān zì fèng 。nà jié jìng 、shū tā cáng yòng 。yǒu ěr bú céng wén chù zhì ,miǎn jiāo rén 、biǎn bó cú lái sòng 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
刘克庄(1187-1269)初名灼,字潜夫,号后村,莆田(今属福建)人。嘉定二年(1209)以郊恩补将仕郎,次年调靖安主簿。先后为江淮制置使李珏、广西经略安抚使胡槻辟置幕府。宝庆元年(1225)知建阳县。以言官笺克庄《落梅诗》,激怒史弥远,卷入江湖诗案,经郑清之力辩得释。端平初,真德秀帅闽,辟为帅司参议官。次年,迁枢密院编修官兼权侍右郎官。嘉熙间,历知袁州、广东提举,升转运使兼提举市舶使。淳祐六年