qǐng chéng xiàng 。请成相。
shì zhī yāng 。世之殃。
yú àn yú àn duò xián liáng 。 愚暗愚暗堕贤良。
rén zhǔ wú xián 。人主无贤。
rú gǔ wú xiàng hé chāng chāng 。 如瞽无相何伥伥。
qǐng bù jī 。请布基。
shèn shèng rén 。 慎圣人。
yú ér zì zhuān shì bú zhì 。愚而自专事不治。
zhǔ jì gǒu shèng 。 主忌苟胜。
qún chén mò jiàn bì féng zāi 。群臣莫谏必逢灾。
lùn chén guò 。 论臣过。
fǎn qí shī 。反其施。
zūn zhǔ ān guó shàng xián yì 。 尊主安国尚贤义。
jù jiàn shì fēi 。拒谏饰非。
yú ér shàng tóng guó bì huò 。 愚而上同国必祸。
hé wèi bà 。曷谓罢。
guó duō sī 。 国多私。
bǐ zhōu hái zhǔ dǎng yǔ shī 。比周还主党与施。
yuǎn xián 。 远贤。
jìn chán 。近谗。
zhōng chén bì sāi zhǔ shì yí 。 忠臣蔽塞主势移。
hé wèi xián 。曷谓贤。
míng jun1 chén 。 明君臣。
shàng néng zūn zhǔ ài xià mín 。上能尊主爱下民。
zhǔ chéng tīng zhī 。 主诚听之。
tiān xià wéi yī sì hǎi bīn 。天下为一四海宾。
zhǔ zhī niè 。 主之孽。
chán rén dá 。谗人达。
xián néng dùn táo guó nǎi jué 。 贤能遁逃国乃蹷。
yú yǐ zhòng yú 。愚以重愚。
àn yǐ zhòng àn chéng wéi jié 。 暗以重暗成为桀。
shì zhī zāi 。世之灾。
dù xián néng 。 妬贤能。
fēi lián zhī zhèng rèn è lái 。飞廉知政任恶来。
bēi qí zhì yì 。 卑其志意。
dà qí yuán yòu gāo qí tái 。大其园囿高其台。
wǔ wáng nù 。 武王怒。
shī mù yě 。师牧野。
zhòu zú yì xiāng qǐ nǎi xià 。 纣卒易乡启乃下。
wǔ wáng shàn zhī 。武王善之。
fēng zhī yú sòng lì qí zǔ 。 封之于宋立其祖。
shì zhī shuāi 。世之衰。
chán rén guī 。 谗人归。
bǐ gàn jiàn kū jī zǐ lèi 。比干见刳箕子累。
wǔ wáng zhū zhī 。 武王诛之。
lǚ shàng zhāo huī yīn mín huái 。吕尚招麾殷民怀。
shì zhī huò 。 世之祸。
è xián shì 。恶贤士。
zǐ xū jiàn shā bǎi lǐ tú 。 子胥见杀百里徒。
mù gōng dé zhī 。穆公得之。
qiáng pèi wǔ bó liù qīng shī 。 强配五伯六卿施。
shì zhī yú 。世之愚。
è dà rú 。 恶大儒。
nì chì bú tōng kǒng zǐ jū 。逆斥不通孔子拘。
zhǎn qín sān chù 。 展禽三绌。
chūn shēn dào zhuì jī bì shū 。春申道缀基毕输。
qǐng mù jī 。 请牧基。
xián zhě sī 。贤者思。
yáo zài wàn shì rú jiàn zhī 。 尧在万世如见之。
chán rén wǎng jí 。谗人罔极。
xiǎn bēi qīng cè cǐ zhī yí 。 险陂倾侧此之疑。
jī bì shī 。基必施。
biàn xián bà 。 辩贤罢。
wén wǔ zhī dào tóng fú xì 。文武之道同伏戏。
yóu zhī zhě zhì 。 由之者治。
bú yóu zhě luàn hé yí wéi 。不由者乱何疑为。
fán chéng xiàng 。 凡成相。
biàn fǎ fāng 。辩法方。
zhì zhì zhī jí fù hòu wáng 。 至治之极复后王。
shèn mò jì huì 。慎墨季惠。
bǎi jiā zhī shuō chéng bú xiáng 。 百家之说诚不祥。
zhì fù yī 。治复一。
yǒu zhī jí 。 脩之吉。
jun1 zǐ zhí zhī xīn rú jié 。君子执之心如结。
zhòng rén èr zhī 。 众人贰之。
chán fū qì zhī xíng shì jié 。谗夫弃之形是诘。
shuǐ zhì píng 。 水至平。
duān bú qīng 。端不倾。
xīn shù rú cǐ xiàng shèng rén 。 心术如此象圣人。
□ér yǒu shì 。□而有势。
zhí ér yòng yè bì cān tiān 。 直而用抴必参天。
shì wú wáng 。世无王。
qióng xián liáng 。 穷贤良。
bào rén chú huàn rén rén zāo kāng 。暴人刍豢仁人糟糠。
lǐ lè miè xī 。 礼乐灭息。
shèng rén yǐn fú mò shù háng 。圣人隐伏墨术行。
zhì zhī jīng 。 治之经。
lǐ yǔ xíng 。礼与刑。
jun1 zǐ yǐ yǒu bǎi xìng níng 。 君子以脩百姓宁。
míng dé shèn fá 。明德慎罚。
guó jiā jì zhì sì hǎi píng 。 国家既治四海平。
zhì zhī zhì 。治之志。
hòu shì fù 。 后势富。
jun1 zǐ chéng zhī hǎo yǐ dài 。君子诚之好以待。
chù zhī dūn gù 。 处之敦固。
yǒu shēn cáng zhī néng yuǎn sī 。有深藏之能远思。
sī nǎi jīng 。 思乃精。
zhì zhī róng 。志之荣。
hǎo ér yī zhī shén yǐ chéng 。 好而一之神以诚。
jīng shén xiàng fǎn 。精神相反。
yī ér bú èr wéi shèng rén 。 一而不贰为圣人。
zhì zhī dào 。治之道。
měi bú lǎo 。 美不老。
jun1 zǐ yóu jiǎo yǐ hǎo 。君子由佼以好。
xià yǐ jiāo huì zǐ dì 。 下以教诲子弟。
shàng yǐ shì zǔ kǎo 。上以事祖考。
chéng xiàng jié 。 成相竭。
cí bú jué 。辞不蹷。
jun1 zǐ dào zhī shùn yǐ dá 。 君子道之顺以达。
zōng qí xián liáng biàn qí yāng niè □□□。宗其贤良辩其殃孽□□□。
qǐng chéng xiàng 。 请成相。
dào shèng wáng 。道圣王。
yáo shùn shàng xián shēn cí ràng 。 尧舜尚贤身辞让。
xǔ yóu shàn juàn 。许由善卷。
zhòng yì qīng lì háng xiǎn míng 。 重义轻利行显明。
yáo ràng xián 。尧让贤。
yǐ wéi mín 。 以为民。
fán lì jiān ài dé shī jun1 。氾利兼爱德施均。
biàn zhì shàng xià 。 辩治上下。
guì jiàn yǒu děng míng jun1 chén 。贵贱有等明君臣。
yáo shòu néng 。 尧授能。
shùn yù shí 。舜遇时。
shàng xián tuī dé tiān xià zhì 。 尚贤推德天下治。
suī yǒu xián shèng 。虽有贤圣。
shì bú yù shì shú zhī zhī 。 适不遇世孰知之。
yáo bú dé 。尧不德。
shùn bú cí 。 舜不辞。
qī yǐ èr nǚ rèn yǐ shì 。妻以二女任以事。
dà rén zāi shùn 。 大人哉舜。
nán miàn ér lì wàn wù bèi 。南面而立万物备。
shùn shòu yǔ yǐ tiān xià 。 舜授禹以天下。
shàng dé tuī xián bú shī xù 。尚德推贤不失序。
wài bú bì chóu 。 外不避仇。
nèi bú ā qīn xián zhě yǔ 。内不阿亲贤者予。
yǔ láo xīn lì 。 禹劳心力。
yáo yǒu dé 。尧有德。
gàn gē bú yòng sān miáo fú 。 干戈不用三苗服。
jǔ shùn quǎn mǔ 。举舜甽畝。
rèn zhī tiān xià shēn xiū xī 。 任之天下身休息。
dé hòu jì 。得后稷。
wǔ gǔ zhí 。 五谷殖。
kuí wéi lè zhèng niǎo shòu fú 。夔为乐正鸟兽服。
qì wéi sī tú 。 契为司徒。
mín zhī xiào zūn dì yǒu dé 。民知孝尊弟有德。
yǔ yǒu gōng 。 禹有功。
yì xià hóng 。抑下鸿。
pì chú mín hài zhú gòng gōng 。 辟除民害逐共工。
běi jué jiǔ hé 。北决九河。
tōng shí èr zhǔ shū sān jiāng 。 通十二渚疏三江。
yǔ fù tǔ 。禹傅土。
píng tiān xià 。 平天下。
gōng qīn wéi mín háng láo kǔ 。躬亲为民行劳苦。
dé yì gāo táo 。 得益皋陶。
héng gé zhí chéng wéi fǔ 。横革直成为辅。
qì xuán wáng 。 契玄王。
shēng zhāo míng 。生昭明。
jū yú dǐ shí qiān yú shāng 。 居于砥石迁于商。
shí yǒu sì shì nǎi yǒu tiān yǐ shì chéng tāng 。十有四世乃有天乙是成汤。
tiān yǐ tāng 。 天乙汤。
lùn jǔ dāng 。论举当。
shēn ràng biàn suí jǔ móu guāng 。 身让卞随举牟光。
□□□□dào gǔ xián shèng jī bì zhāng 。□□□□道古贤圣基必张。
□□yuàn chén cí 。 □□愿陈辞。
shì luàn è shàn bú cǐ zhì 。世乱恶善不此治。
yǐn huì jí xián 。 隐讳疾贤。
liáng yóu jiān zhà xiān wú zāi 。良由姦诈鲜无灾。
huàn nán zāi bǎn wéi xiān shèng zhī bú yòng yú zhě móu 。 患难哉阪为先圣知不用愚者谋。
qián chē yǐ fù 。前车已覆。
hòu wèi zhī gèng hé jiào shí 。 后未知更何觉时。
bú jiào wù 。不觉悟。
bú zhī kǔ 。 不知苦。
mí huò shī zhǐ yì shàng xià 。迷惑失指易上下。
zhōng bú shàng dá 。 忠不上达。
méng yǎn ěr mù sāi mén hù 。蒙掩耳目塞门户。
mén hù sāi 。 门户塞。
dà mí huò 。大迷惑。
bèi luàn hūn mò bú zhōng jí 。 悖乱昏莫不终极。
shì fēi fǎn yì 。是非反易。
bǐ zhōu qī shàng è zhèng zhí 。 比周期上恶正直。
zhèng zhí è 。正直恶。
xīn wú dù 。 心无度。
xié wǎng pì huí shī dào tú 。邪枉辟回失道途。
yǐ wú yóu rén wǒ dú zì měi qǐ wú gù 。 已无邮人我独自美岂无故。
bú zhī jiè 。不知戒。
hòu bì yǒu hèn hòu suí guò bú kěn huǐ 。 后必有恨后遂过不肯悔。
chán fū duō jìn 。谗夫多进。
fǎn fù yán yǔ shēng zhà tài 。 反复言语生诈态。
rén zhī tài 。人之态。
bú rú bèi 。 不如备。
zhēng chǒng jí xián lì è jì 。争宠疾贤利恶忌。
dù gōng huǐ xián 。 妬功毁贤。
xià liǎn dǎng yǔ shàng bì nì 。下敛党与上蔽匿。
shàng yōng bì 。 上壅蔽。
shī fǔ shì 。失辅势。
rèn yòng chán fū bú néng zhì 。 任用谗夫不能制。
guō gōng zhǎng fù zhī nán 。郭公长父之难。
lì wáng liú yú zhì 。 厉王流于彘。
zhōu yōu lì 。周幽厉。
suǒ yǐ bài 。 所以败。
bú tīng guī jiàn zhōng shì hài 。不听规谏忠是害。
jiē wǒ hé rén 。 嗟我何人。
dú bú yù shí dāng luàn shì 。独不遇时当乱世。
yù duì zhōng yán bú cóng 。 欲对衷言不从。
kǒng wéi zǐ xū shēn lí xiōng 。恐为子胥身离凶。
jìn jiàn bú tīng 。 进谏不听。
jǐng ér dú lù qì zhī jiāng 。刭而独鹿弃之江。
guān wǎng shì 。 观往事。
yǐ zì jiè 。以自戒。
zhì luàn shì fēi yì kě shí 。 治乱是非亦可识。
□□□□tuō yú chéng xiàng yǐ yù yì 。□□□□托于成相以喻意。
qǐng chéng xiàng 。 请成相。
yán zhì fāng 。言治方。
jun1 lùn yǒu wǔ yuē yǐ míng 。 君论有五约以明。
jun1 jǐn shǒu zhī 。君谨守之。
xià jiē píng zhèng guó nǎi chāng 。 下皆平正国乃昌。
chén xià zhí 。臣下职。
mò yóu shí 。 莫游食。
wù běn jiē yòng cái wú jí 。务本节用財无极。
shì yè tīng shàng 。 事业听上。
mò dé xiàng shǐ yī mín lì 。莫得相使一民力。
shǒu qí zhí 。 守其职。
zú yī shí 。足衣食。
hòu báo yǒu děng míng jué fú 。 厚薄有等明爵服。
lì wǎng áng shàng 。利往卬上。
mò dé shàn yǔ shú sī dé 。 莫得擅与孰私得。
jun1 fǎ míng 。君法明。
lùn yǒu cháng 。 论有常。
biǎo yí jì shè mín zhī fāng 。表仪既设民知方。
jìn tuì yǒu lǜ 。 进退有律。
mò dé guì jiàn shú sī wáng 。莫得贵贱孰私王。
jun1 fǎ yí 。 君法仪。
jìn bú wéi 。禁不为。
mò bú shuō jiāo míng bú yí 。 莫不说教名不移。
yǒu zhī zhě róng 。脩之者荣。
lí zhī zhě rǔ shú tā shī 。 离之者辱孰它师。
xíng chēng chén 。刑称陈。
shǒu qí yín 。 守其银。
xià bú dé yòng qīng sī mén 。下不得用轻私门。
zuì huò yǒu lǜ 。 罪祸有律。
mò dé qīng zhòng wēi bú fèn 。莫得轻重威不分。
qǐng mù qí 。 请牧祺。
yòng yǒu jī 。用有基。
zhǔ hǎo lùn yì bì shàn móu 。 主好论议必善谋。
wǔ tīng xún lǐng 。五听循领。
mò bú lǐ xù zhǔ zhí chí 。 莫不理续主执持。
tīng zhī jīng 。听之经。
míng qí qǐng 。 明其请。
cān wǔ míng jǐn shī shǎng xíng 。参伍明谨施赏刑。
xiǎn zhě bì dé yǐn zhě fù xiǎn mín fǎn chéng 。 显者必得隐者复显民反诚。
yán yǒu jiē 。言有节。
jī qí shí 。 稽其实。
xìn dàn yǐ fèn shǎng fá bì 。信诞以分赏罚必。
xià bú qī shàng 。 下不欺上。
jiē yǐ qíng yán míng ruò rì 。皆以情言明若日。
shàng tōng lì 。 上通利。
yǐn yuǎn zhì 。隐远至。
guān fǎ bú fǎ jiàn bú shì 。 观法不法见不视。
ěr mù jì xiǎn 。耳目既显。
lì jìng fǎ lìng mò gǎn zì 。 吏敬法令莫敢恣。
jun1 jiāo chū 。君教出。
háng yǒu lǜ 。 行有律。
lì jǐn jiāng zhī wú dí pí huá 。吏谨将之无敌铍滑。
xià bú sī qǐng 。 下不私请。
gè yǐ suǒ yí shě qiǎo zhuō 。各以所宜舍巧拙。
chén jǐn yǒu 。 臣谨脩。
jun1 zhì biàn 。君制变。
gōng chá shàn sī lùn bú luàn 。 公察善思论不乱。
yǐ zhì tiān xià 。以治天下。
hòu shì fǎ zhī chéng lǜ guàn 。 后世法之成律贯。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。